Nhà thơ Đặng Quốc Khánh
Chỉ cần một chút phấn hương
Em làm đắm cuộc vô thường trong ta
Chỉ dịu êm một sát na
Hiên mây trăng lụa ngời ngời
Mênh mông gác gió bời bời khói sương
Một thời con gái lược gương
Em đi để lại vấn vương quê nhà
Thiết tha đau đáu lòng ta
Thương em xa xứ thương ta một mình
Phố đêm rực sáng lung linh
Dáng Xuân in đậm bóng hình cửa Đông
Chắt chiu cái thuở mặn nồng
Lòng sông Quai Vạc bềnh bồng nhớ nhung
Ta ngồi đợi cuộc trùng phùng
Em về quê mẹ anh hùng An Nhơn…
Đ.Q.K
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét