Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2018

NGƯỜI ĐI TÌM HƯ ẢNH - Thơ Vân Phi(*)

                                               Cây bút trẻ Vân Phi
                             
                  (viết cho một hài nhi tóc bạc)

ngày con sinh ra, vạt gió làm rối mù mái tranh xóm nhỏ
mẹ cắn rơm cắn cỏ
bữa cháo chẳng no lòng…
bên kia sông
giặc càn qua lũy
con cá lặn sâu xuống dòng cũng vỡ bong bóng dạt bụi dạt bờ bởi những rền rĩ đạn bom
ba bị bắt giương súng về chính đồng bào mình đang gào khản giữa khói lửa miền Trung
ngày trở về với nửa ống chân
ba khóc…

chiến tranh là gì mà khi mới sinh ra con đã nghe mùi chết chóc
tiếng những người phụ nữ nỉ non cuối chiều thay tiếng nhạc
lễ cầu siêu
ba đã chính tay mình chôn những người bạn thân dưới nấm mộ sâu
vết thương loét miệng
máu rỉ ra nhưng chẳng đau bằng con tim xa xót

cơn bão đêm qua đã dập vùi những mầm xanh quả ngọt
cánh đồng nơi trũng nơi bồi loang lổ vết chiều đỏ loét đỏ loe
ba chở con trên chiếc xe đạp chỉ có một chân và bị người đời
gán cho cái tên“thằng sứt, thằng què”
bao nhiêu năm, ba chỉ lặng im chôn vết thương mà nuôi con khôn lớn

cũng từng ấy năm, con không có mẹ ở bên bảo ban chăm bón
bởi chiến tranh đã cướp mẹ đi rồi
những đêm mưa dầm dề xối ướt cả di ảnh, 
con nghĩ về những tháng ngày Nam - Bắc chia đôi
mỗi lần con muốn cầm súng lên là đòn roi của ba vụt
 không thương tiếc…
ba không muốn có thêm người thân mình phải chết
dù là con, là ai… ở bất kể chiến tuyến nào.

ngày con trốn theo chú Tư quân giải phóng, ba đau đớn thét gào
rồi lặng im chẳng bao giờ nói nữa
chiếc thúng tròn vành ba đan bằng đôi tay xù xì treo trước ngõ
cũng từ dạo ấy mồ côi

một ngày con trở về khản gọi: chiến tranh đã kết thúc rồi ba ơi!
nhưng chỉ còn mái tranh sập sùi chỗ đen chỗ trắng
trang nhật ký ba để lại dẫu chẳng còn lành lặn
nhưng cũng đủ đọc được dòng: mong thằng Năm được mãi bình an…

hòa bình rồi, con còn mãi lang thang
đi tìm ba, ba mươi năm vẫn chưa tìm được
này trùng lãng khơi xa, này đồi nguyên bao mùa gió dông nửa chiều xuôi ngược
có thấy người đàn ông với nửa ống chân mà tôi kiếm tìm, tìm trắng giấc mơ hoang…

 V.P

(*) Trong ấn phẩm Văn nghệ An Nhơn tập 13.2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét