Thứ Năm, 28 tháng 6, 2018

MÙA NÀY, SAO CỨ DÀI NHUNG NHỚ… - Tản văn Ngô Thúy Nga

Cây bút trẻ Ngô Thúy Nga

Trong nhng gic mơ thi thong lp li, tôi thy mình mc cánh, và bay đi. Đôi khi, chng biết vô tình hay hu ý, bn bè vn thường bông đùa rng, mày c như loài chim di, nay đây mai đó, không biết mt. . Cuc đi là nhng chuyến đi, dài và ngn. Đôi khi, c đi thế thôi, chng biết đ làm gì…
Tôi ngược v Dran, mnh đt chưa mt ln đt chân đến, không chc vì mt lý do nào c. Bng dưng, mun đi, mun b ph v núi, mun vùi mình tan đi trong mù sương. Có l, ti đi trôi nhanh quá, nên đôi khi, thy cn nhng khong lng đ đong đếm nhng bun vui ca cuc đi.
Dran nhng ngày cui năm. Con nng hanh vàng trên nhng hàng thông đang h hng găm nhng mũi kim vào hư vô. Lnh! Cái lnh ngt ngào và có gì đó xao xác nơi góc lòng. Mt vài cung đường chúng tôi đi qua, mai anh đào hng lên ướt mt, như khoe hết đi mình đ tàn li. Tàn li ri tái sinh, vn vi dáng hình y. Tôi mơh nghĩ ti phn người. Ri cũng tái sinh, nhưng chưa biết trong mt dáng hình nào c. Đôi khi, tôi vn nghĩ ti tin kiếp ca mình như vô thc, biết đâu, mình đã tng là cánh hoa ngn c, hay mt con dế vô ưu nào đó đêm đêm vn hát trên đi.
Đường đèo khúc khuu. Tôi li liên tưởng đến đường đi, cũng chng bng phng hơn là bao. Đi qua mt khúc quanh nào đó, cht nghe tiếng chuông nhà th đ vi. Chiếc xe dng li cho nhng người bn đng hành chp vi tm hình làm lưu nim. Tôi ngi trước ca-bin, dõi mt nhìn my đa tr thơ nhếch nhác bên v đường. Chúng nhon ming cười vi tôi, nhng n cười hin như git sương còn đng li trên cây hoa ban gn đó. Cht thy lòng an yên như mt sm ngày xưa v úp mt khóc trên vai m.
Dran đp như mt n cười, len li vào nhng khong trng đang rng rnh trong lòng, không gii hn…
Xe li lăn bánh, tôi li trùng tring trôi trong mng tưởng. Có người chú già không dưng gi đin, k cho tôi nghe v con dnh, đang  đâu đây gn tôi lm. Con dc khiến người ta chng th phân bit được đang lên hay xung, vy nên mi có tên gnh chăng? Tôi thường không c phân đnh cm xúc, c đ chúng chen ln, chng lên nhau hon hin vô thường. Có nhng khi, thy lòng mình trng hoác. Có nhng khi, ta hnhư đang trôi vô đnh gia cuc đi. Tôi cùng NQT, NSB và NDQ dng li trên mé đi, nơi có th nhìn thy hĐa Nhim lt thm gia rng thông già đang thay áo. Con đường đp quá. Bng dưng, mun nm xoài ra gia đường và ng mt gic tht sâu, mc k nhng xe c đi qua. Thi thong, tôi li mun nm gia đường như thế, lng nghe hơi th ca đt hòa ln trong mùi thơm dìu du ca hàng thông pht phơ nhng ngón tay gy. Có ai mua ni con đường bình yên đó, cho tôi ng mt gic đến ngày sau? Dran, đp như chiếc lá va rơi xung, khâu gì trong cơn gió lc mùa…
Tôi tn ngn đng trước cng bưu đin Dran, thy va xa l li va như đã thân quen t lâu lm. Có l, thân quen trong nhng câu chuyn v Trnh Công Sơn và Đinh Cường, mà thi thong NQT và NSB có k cho tôi nghe v nhng lá thư tay được gi đi cho mt cô gái. Cô gái y, tôi chng biết gì ngoài cái tên Dao Ánh và mt bc ha nào đó do Trnh Công Sơn phác tho. Ch thế thôi, mà thy lòng bn b cm xúc. Tôi li mường tượng vchiếc xe th ch Trnh Công Sơn ti đây, nơi tôi đang đt bàn chân mình lên nhng k nim. Hòm thư ngày trước đó chăng? Con nng hanh vàng và chút gió cui năm ùa v xao xác khi chúng tôi dàn hàng đng trước cng bưu đin chp tm hình đ gi cho Đinh Cường đang  tri Tây xa lc.
Như vn còn lưu luyến, chúng tôi kéo nhau ti ngi quán café l đường ca mt người bn NDQ, ngay đi din vi bưu đin Dran. Gi hình cho Đinh Cường xong, tôi gom nhng mng cũ ca người xưa gói li, cht thy cn chút khong lng cho riêng mình. Ngoài kia, dòng người vn ngược xuôi, có khi hi h, có khi chm rãi nhưđếm bàn chân mình hn in lên mt đường. Ri nhng bàn chân y, s b vùi lp bi bi đường và bi nhng bàn chân khác, cũng hi h và chm chp lướt qua.
Tôi ngi tht lâu vi ly café đc quo, ch đ nhìn đi trôi đi vô thường. T nhiên, nghe lòng chn rn ni bun nào đó chng tên tui. Cht nghĩ, ni bun cũng vô thường thôi, sao người ta chy trn nó nhiu đến thế? Tôi không sng được nhanh, nhưng vn mun chm li thêm na, không biết đ làm gì, ch là mun thế thôi. Tôi chưa đ già đ suy tư v nhng đon đi ca chính mình, nhng khúc ngot ca đnh mnh, hay mt cái gì đó ln lao và ý nghĩa hơn thế, ch tru tro ăn bóng đêm, nghĩ v đôi ba li lm ri nhìn mình tht lâu trong ni bun chng bao gi có tên gi. Ri bt khóc như vô thc, t hi rng tôi là ai, tôi t đâu ti và tôi đi v đâu? Chng bao gi tìm được câu tr li. Có l, vì thế mà thy đi đau, mà ôm ni bun rao bán, cũng chng biết đlàm gì…
Không biết t bao gi… tôi, nghin lang thang, rong rui nơi này chn n. Nhiu khi, c đi thế thôi, chng bao gi biết đích đến hay mt đim dng nào đó nht đnh. Cũng có lúc ng vùi bên v c, dưới lòng đường không bước ai qua. Thy đi mt quá, n ã quá, và… chênh chao quá, nên… c thy lòng rơi nghiêng, c mun bu víu vào mt cái gì đó không thuc v con người, tm b như cuc sng và thân xác ta, mà my ai nhn ra được… Trm luân ni bun. Cũng chng biết ti sao người ta hay ngoái li nhìn v quá kh. Tôi cũng vy. Thi thong, li ăn mày dĩ vãng, dáo dác tìm li mình ca ngày xưa. 
Nhìn qua bên kia đường, hòm thư màu vàng sm vn đng đó, chơ vơ vi nhng vt xước ngày xưa. Dran, đp như cun phim bun, chm quay v dĩ vãng, mt dĩ vãng không màu, nh bng…
Người bn ca NDQ đưa đoàn chúng tôi vào thăm đp thy đin Đa Nhim. Tôi nh loài hoa bìm bp, giăng mc nhng git bun tím biếc bên v đường. Loài hoa y, như rút hn mình, tím ngây di na đi người con gái.
Hoa tím bun ri
Em đng su thêm na
Tôi đau…
Màu xanh ca h nước hin lên phía xa xa. Tôi li nh dòng sông Lam ca quê nhà. Nhng bui sm nhiu sương, nước sông li đượm lên màu lam ngút ngàn, cái màu lam l lùng đến ni, tôi chng th nào bóc trn đgi tên mt tính t nào na.
Tôi ngi li bên b h, nhìn nhng ngn lau pht phơ trong gió, bng thy thương vai mình gy. Nước vn xanh mà tóc người mt sm mai nào đó, li bc trng mái đu. Mt vài cuc gp g trong đi, nuôi nhng si tóc xanh li. Ri mt ln tình c hnh ng, ta bng thy lòng trng xóa ni đau. Phn người… như bông c lau ngoài kia, mong manh như con nng cui mùa, nm níu ngày và đêm, ri cht thy mình vô hình dng. Tôi xõa tóc mình trong gió, thương chiếc khăn bun h hng buông. Bng nh câu hát ca Trnh: Lòng tht bình yên, mà sao bun thế? Đôi khi, c vu vơ thế thôi, ri ôm c khong không ca đt tri làm ti tình vết thương lòng đang nhói.
Dran bun. Tôi lng l đưa bàn tay mình trong gió, nm ly chút vô thường va ghé qua. Nhiu hơn mt ln, tôi bng thy yêu nơi này đến l.
Có l… tôi có quá nhiu khát khao, quá nhiu ni nim mun chôn giu, nên… luôn cm thy đi đau, luôn nhìn thy nhng ni buơ th trong nhng nim vui ln nh. Mà nim vui thì chóng vánh qua đi, ch có ni bun là âm thm khoét thêm vết m trng huơ trng hoác trong lòng. Tôi không phn đi khi người ta bo tôi đang ly gai thép t trói mình, tui tr mà, c chơi cho hết mình, sng cho hết mình. Nhưng chưa nghe ai nói vi tôi rng, , hãy bun đi, bun cho hết mình, rn v cho hết mình. Hãy đi đến tn cùng ca ni bun đi, và xem nó là gì, s cô đơn đến r máu, hoang hoi đến tàn t, hay mt thế gii khôi nguyên như nhng ht mưa không bao gi v, hay là mt cm xúc nào đó chưa th gi tên bao gi? Đôi khi, tôi vn thường thc mc ti sao người ta li không mun sng vi ni bun? Ni bun cùng vi s cô đơn là con đường đưa ta đến bn th ca chính mình, tôi vn thường nghĩ thế.
Đôi khi… mun b tt c đi, đ lòng rng không, đ nghe thy được mình đang tht s cn điu gì. Như lúc này đây, li thèm được làm mt điu gì đó điên cung. Thèm được nhy ùm xung lòng h sâu, ri phó mc đi mình cho con nước…
 Khi tm xoa du được lòng mình, tôi mơ h nghe Sông Ba nói gì đó v ga Eo Gió. Nghe cái tên thôi, đã thy tượng hình quá đi. Tôi chng tìm thy mt hành khách nào ghé li nơi đây, ch thy du tích ngày xưa làm ttrong đu. Khóm quỳ còn sót li, vàng ươm git nng cui năm.
Tàn mt mùa quỳ ri. Người xưa gi nơi đâu? Tôi đã tng hn vi K, s v núi khi quỳ tr bông nhng cung đường. Thi thong trong gic mơ, tôi thy tôi là nhành cúc quỳ, tàn ri trong nng đông xám ngt. Năm đó, tôi li hn. Hết đông, và tàn mùa hoa ri, mà tôi vn lênh đênh gia dòng đi, chng còn đ bình yên đ v tìm K, cười vi nhau mt n cười ri đi tìm nhng bông quỳ còn sót li.
K vn ch, vn nhc tôi v mt mùa hoa mà tôi vô tình hay hu ý lãng quên. Hôm nay, tôi lng l v Dran, lng l đi qua ngôi nhà ca K im lìm đóng. Gót hài tôi còn đó, mà du chân K trng vng đã lp đy.
Dran, đp như loài dã quỳ trong nng mun.
Dran mùa này… sao c dài nhung nh

N.T.N




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét